Góc Yêu Thương Một chút tâm sự về cuộc sống.
Tôi không còn thấy ngại. Khi nói ra những gì mình cảm thấy lỗi lầm. Những gì tôi thấy đối với bản thân mình là sai.
Bản thân tôi không hoàn hảo và không tốt đẹp. Nhưng tôi biết gói trọn cho lòng mình một ước mơ nhỏ bé để nuôi nấng.
Cái gọi là những hành động thiếu suy nghĩ hoặc chưa chín chắn nó có thể xảy ra với bất cứ ai, vì chúng ta không thể biết trước được mọi việc và không thể ngồi ngẫm và suy diễn nó đến đâu.
Một chút tâm sự về lỗi lầm. |
Mỗi chúng ta ai cũng cần phải trải qua một cái gì đó nó khó nói trong cuộc đời, những người tài giỏi và nổi tiếng hầu như ai cũng từng có. Huống gì là một người hèn nhát như mình.
Tôi đã biết nói dối người này, người kia, để che đậy đi những cái lỗi lầm xấu của mình.
Những lời nói dối đó nó không đáng để mọi người phải đề cập đến bản án của tôi.
Ví dụ: Tôi ăn cơm, tôi có thể nói dối rằng tôi đang uống nước.
Đó là những lời nói dối nhỏ bé. Tuy bé nhỏ nhưng mỗi ngày tôi để nó xảy ra một đôi lần rồi nó cũng thành to hơn thôi.
Và đã đến lúc tôi phải phủ nhận nó rằng. Nó sẽ được thiêu tan trong giây lát và ngay bây giờ. Vì để lâu nó sẽ trở thành cái thứ nguy hiểm đến một tính mạng cho chính mình.
Tôi nhủ lòng mình: Cần phải mạnh mẽ đối diện với những sự thật bởi vì mình cần sống cho những gì là thật, chứ không sống hộ một hoàn cảnh nào đó hoặc bịa ra để sống. Nếu như vậy thì đó là đã đánh mất đi chính con người của mình và quên lãng bản thân.
Trong cái thực có cái hư. Trong cái tĩnh có cái động. Trong cái tính nết con người có cái để đánh giá.
Trong cuộc sống quanh ta vốn rất gần mà lại là rất xa, tất cả đều là cám dỗ. Ta cho nó là thử thách là vì ta trải qua nó không được như ý muốn rồi đổ thừa là Thử thách.
Hay có những khi ta thấy đời mình vô dụng, không gặp may thì lại đổ thừa cho số phận. Đó là vì mình đi theo lối sống của con đường mình trọn rồi mà thôi.
Tạo hóa sinh ra con người là để chiến đấu với cái thực, cái hư, cái ảo và cái vô hình mà chúng ta không thấy nhưng cảm nhận được.
Khi bước vào đời chúng ta đã biết khóc. Đó là nước mắt nói lên sự sống của con người từ cái tưởng chừng như hạnh phúc nhưng lại xen lẫn cái khổ đau.
Vì vậy khi Vui ta cũng khóc, khi buồn ta cũng khóc. Ngược lại. Khi hạnh phúc thì ta cười và khi buồn ta cũng mỉm cười.
Đó chính là nguyên nhân vì sao và tinh thần con người chúng ta bị đảo lộn.
Đó cũng là lý do vì sao chúng ta thấy cuộc đời này thay đổi theo chiều hướng có tiến có lùi.
Tôi nhận ra cuộc sống không chỉ dừng lại và kết thúc ở một lỗi lầm mà ta biết có thể vượt qua được nó.
Tôi sẽ cố gắng một lần nữa, một lần nữa, rồi tôi sẽ vượt qua.
Tôi xin nói trước với tất cả mọi người rằng, trong cuộc sống thật sự ở bên ngoài thực tế. Tôi không thể cũng như các bạn. Tôi không thể sống được hoàn toàn là một con người hoàn hảo. Nhưng tôi biết nên dừng lại ở chỗ nào và đi tiếp ở chỗ nào.
Tôi xin lỗi vì những gì tôi đã làm ai đó phật lòng và buồn vì tôi dù không biết lý do là gì.
Tôi xin lỗi vì những gì không thể nói thật bởi bất đắc dĩ nên tôi không muốn nói ra và không muốn phô trương nó, không muốn phơi bày nó.
Tôi muốn mình trở lại là chính mình và sống với cái điều tự do mà mình muốn.
— hoaiangmaychieu
0 nhận xét:
Đăng nhận xét